Vạn Vũ Đế Vương - Chương 431. Vĩnh Dạ gia nhập
Oành!
Phốc!
Quang Ám Song Lão vừa chết cũng là lúc Trần An Vĩ di chứng kéo tới khi giải trừ Vạn Vũ Đế Vương Biến khiến hắn bị nổ mất hai cánh tay.
Lại thêm Độc Lực mạnh mẽ xâm nhập cơ thể khiến hắn đau đớn đến cùng cực, vết thương loang lổ như bị hàng trăm loài gặm nhấm tàn phá cơ thể.
Nhận ra tình hình không ổn, Trần An Vĩ ngay lập tức nhờ đến hai vị Tiên Sứ.
Từ Vân Kính hai nữ vừa xuất hiện, nhìn thấy tình cảnh thê thảm của hắn liền lo lắng tiến tới muốn chữa trị, nhưng hắn nhanh chóng lên tiếng “Ta sắp đột phá, các nàng hộ pháp cho ta!”
“Nhưng tình hình của ngươi…” Từ Vân Nhã vội lên tiếng, với tình huống hiện tại của hắn, đột phá cũng là một cách để hồi phục.
Chỉ là… liệu trong quá trình đột phá đó, hắn có chịu nổi hay không?
Bởi vì lần này đột phá chính là một sự nhảy vọt về cả thực lực lẫn tu vi. Chính thức bước vào cảnh giới cao cấp hơn Nguyên Thánh Cảnh gấp nhiều lần.
Để thuận lợi đột phá, đối với người bình thường muốn bước lên Tinh Giả Cảnh chỉ cần ngộ ra cách sử dụng Tinh Lực và chuyển hóa Nguyên Lực trở thành Tinh Lực.
Số loại Nguyên Lực ngươi sử dụng càng nhiều thì khi đột phá Tinh Giả Cảnh sẽ càng mất thời gian.
Đó cũng là điểm khiến các nàng lo lắng – Trần An Vĩ lúc này đang trọng thương, thân còn mang kịch độc do cường giả Cửu Đẳng Tinh Tông Cảnh đánh ra, càng để lâu sẽ càng nguy hiểm.
“Tin ta!” Trần An Vĩ biết sự lo lắng của các nàng, liền nháy mặt ra hiệu “Ta muốn nhân cơ hội này lĩnh ngộ Độc Lực!”
Hai nàng Tiên Sứ còn muốn lên tiếng nhưng hai sự hiện diện khác khiến các nàng phải dừng lại, vô thức che chắn trước mặt hắn.
“Dị Quang?” – “Dị Ám?”
Khi nhận ra thứ đang tiến lại gần các nàng hóa ra lại là hai khỏa Dị Thuộc Tính chưa có linh trí, hai nữ mới thở nhẹ ra một hơi.
Xem ra lần này đến Hoàng Hôn Tinh có thể gọi là liều ăn nhiều, vừa thu phục được Quang Ám Thiên Địa Thú vừa thu được cả Quang Ám Chi Tinh, hiện tại còn thu được cả hai loại Dị Thuộc Tính cần thiết cho tên nam nhân này đột phá.
Từ Vân Nhã thu lấy hai loại Dị Thuộc Tính, ném vào Vạn Thế Tâm, về phần tên gọi và công dụng thì để sau khi Trần An Vĩ đột phá sẽ biết.
Vạn Thế Tâm rung lên vui sướng, nó hiện tại có thể giúp chủ nhân đột phá rồi!
Gia Tốc Trận kích hoạt, Trần An Vĩ không tiếp tục chậm trễ nữa, thu hồi Tử Thần Giới, tập trung hoàn toàn vào quá trình đột phá.
Từ Vân Nhã hai nữ vẫn làm đúng trách nhiệm của mình, đề cao cảnh giác.
…
Vĩnh Dạ Tiên Tử ở cách đó không xa, nhìn thấy Tử Thần Giới đột nhiên bị giải trừ liền nghĩ rằng tình hình không ổn.
Nàng liền thi triển thân pháp đến gần, cho dù không đánh lại hai lão già đó nhưng cũng có thể cứu lấy nam nhân kia một mạng, coi như trả nợ ân tình.
Nhưng khi tới nơi, nàng phải kinh ngạc khi phát hiện ra bên cạnh hắn có không chỉ một, mà là hai vị Tinh Thánh Cảnh Đỉnh Phong hộ pháp.
“Ai?”
Quả nhiên với trực giác của một trong những cường giả cao cấp nhất tinh không, sự hiện diện của nàng là không thể che giấu.
Nếu như hiện tại nàng mang ý đồ xấu, hẳn là hai vị nữ cường giả này đã tấn công chứ không chỉ đơn giản là dùng uy áp định trụ nàng.
Đối mặt với ánh nhìn và uy áp của cường giả Tinh Thánh Cảnh Đỉnh Phong nhưng Vĩnh Dạ Tiên Tử vẫn không hề tỏ ra nao núng hay kinh sợ.
Nàng chắp tay, không kiêu không nịnh nói “Tiểu nữ Vĩnh Tâm Nguyệt, từng được nam nhân này cứu một mạng, nay thấy hắn gặp nạn nên muốn đến xem thử!”
Từ Vân Kính và Từ Vân Nhã đưa mắt nhìn nhau, các nàng thực ra sớm biết đến nữ nhân này, nàng được thế nhân gọi là Vĩnh Dạ Tiên Tử.
Đã mang danh xưng Tiên Tử chắc chắn không phải loại tiểu nhân, vậy nên hai nữ không chỉ bỏ qua mọi cảnh giác, mà còn âm thầm đánh giá vị Vĩnh Dạ Tiên Tử này, tựa như bậc trưởng bối nhìn lấy thiên tài nhà mình vậy.
Vĩnh Tâm Nguyệt biết hai người đang dùng ánh mắt trưởng bối nhìn mình, nhưng nàng cũng không mấy quan tâm.
Mục đích nàng đến đây chỉ để biết tình hình của nam nhân này rồi sẽ nhanh chóng rời đi.
Dù sao thì nàng với hắn cũng không có quá nhiều liên hệ, tới đây cũng chỉ vì hắn từng cứu nàng mà thôi.
Bất quá, nghĩ đến sự hiện diện của hai vị tiền bối, nàng cảm thấy sự quan tâm của mình có hơi thừa.
Nhìn thấy khí tức của nam nhân kia mặc dù vẫn còn rất yếu nhưng lại không nghiêm trọng tới tính mạng, Độc Lực cũng đang dần được kiểm soát, nàng nhanh chóng quay người muốn rời đi.
“Vĩnh Dạ Tiên Tử!”
Chợt có tiếng gọi khiến nàng khựng lại một chút, lễ độ đáp “Tiền bối không biết có dặn dò gì?”
Từ Vân Kính lên tiếng trước “Ngươi có mối thù không đội trời chung với Quang Ảnh Thiên Tông và Ám Ma Đao Ngục đúng chứ?”
“Không biết ý của tiền bối là gì?” Vĩnh Tâm Nguyệt trong lòng dâng lên một hồi cảnh giác, nàng không hiểu vì sao Từ Vân Kính lại biết được chuyện này.
“Vậy ngươi biết Quang Ám Tiên Quốc chứ?” Từ Vân Nhã tiếp lời.
Vĩnh Tâm Nguyệt không biết ý định của hai vị tiền bối này, bất quá Quang Ám Tiên Quốc thì không ai tu luyện Quang Hệ và Ám Hệ Tinh Lực lại không biết.
Đặc biệt là đối với nữ nhân như nàng a.
“Quang Ám Tiên Quốc từng bị tứ đại thế lực chủ tu Quang Hệ và Ám Hệ Tinh Lực hãm hại, Nữ Hoàng buộc phải phong ấn toàn quốc rồi đồng quy vu tận với kẻ thù!” Từ Vân Nhã tiếp tục lên tiếng, trong giọng nói ẩn chứa sát ý vô cùng vô tận.
Vĩnh Tâm Nguyệt khẽ gật đầu, nàng cũng biết chuyện này, trong lòng vẫn cảm thấy vô cùng nuối tiếc cho một nữ thế lực vô cùng mạnh mẽ.
“Cũng may có hắn!” Từ Vân Kính mỉm cười tiếp lời.
“Ừm, cũng may có hắn!” Từ Vân Nhã cười, trong giọng nói ẩn ẩn một chút nhu tình.
“Nếu không phải hắn bất chấp nguy hiểm giải phong ấn cho chúng ta và các tỷ muội, nghênh ngang rời đi giữa vòng vây của bốn tên thế lực chi chủ, thì hiện tại Quang Ám Tiên Quốc đã sớm không còn tồn tại!”
Vĩnh Tâm Nguyệt giật mình, nàng không nghĩ rằng Quang Ám Tiên Quốc vẫn còn tồn tại, càng không nghĩ tới người giải cứu các nàng lại chính là nam nhân chuẩn bị đột phá Tinh Giả Cảnh kia.
“Vậy hai vị là…” Nàng lên tiếng hỏi như muốn xác nhận một điều gì đó.
“Đúng vậy, bọn ta chính là Quang Ám Tiên Sứ!” Từ Vân Nhã mỉm cười gật đầu.
“Chúng ta và ngươi đều có kẻ thù chung, tại sao không gia nhập Quang Ám Tiên Quốc, cùng nhau trả thù?”
Vĩnh Tâm Nguyệt có chút trầm tư.
Đúng như lời của hai nữ, nàng quả thực có mối thù không đội trời chung với Quang Ảnh Thiên Tông và Ám Ma Đao Ngục, chính xác hơn là Quang Ảnh Tông Chủ và Ám Ma Ngục Chủ - hai kẻ đã giết chết phụ mẫu của nàng.
Nàng khát khao sức mạnh và điên cuồng tu luyện chỉ để mong đến một ngày có thể tự tay trả được mối thù này.
Gia nhập Quang Ám Tiên Quốc là cách nhanh nhất để nàng có thể trả được thù. Tuy nhiên, thân mang Vô Thượng khiến nàng không dễ dàng tin tưởng bất kì ai.
Dù biết với thực lực của hai vị Quang Ám Tiên Sứ, giết nàng đoạt lấy Vô Thượng là điều vô cùng dễ dàng, nhưng cẩn thận thì vẫn phải cẩn thận.
Nhận ra sự do dự của Vĩnh Tâm Nguyệt, Từ Vân Kính nhàn nhạt lên tiếng “Công Pháp của hắn có thể thôn phệ mọi thứ, nếu như hắn muốn, lúc đó đã không cứu ngươi!”
“Mà chúng ta cũng chỉ cần lệnh của hắn, thứ đó ngươi cũng không giữ được!”
Vĩnh Tâm Nguyệt khẽ thở ra một hơi, xem ra việc nàng sở hữu Vô Thượng sớm đã bị tên nam nhân này phát hiện.
Hắn ngược lại không nhân cơ hội nàng trọng thương mà đoạt đi, càng không ra lệnh cho hai nữ cường giả bên cạnh hắn tấn công nàng, đã đủ chứng tỏ rằng những người này đáng để tin một lần.
“Được, chỉ cần có thể trả được thù, cho dù hắn có muốn nó ta cũng chấp nhận!” Vĩnh Tâm Nguyệt kiên quyết lên tiếng.
“Cái này thì không cần!” Từ Vân Nhã mỉm cười “Chào mừng muội gia nhập!”
Từ Vân Kính cũng mỉm cười, một nụ cười đầy ý vị…