Vạn Vũ Đế Vương - Chương 428. Quang Ám Chi Tinh
Hí… Hí…
Quang Ám Thiên Địa Thú hí lên một tiếng kiệt ngạo, lực lượng bên trong chúng nó bùng nổ tới cực hạn. Hai quả cầu nồng đậm Quang Hệ và Ám Hệ Tinh Lực đồng loạt bắn về phía Trần An Vĩ.
“Tiên Sứ bảo bối, cho ta mượn lực lượng của các nàng nào!” Trần An Vĩ cũng không phải quả hồng mềm, hắn khẽ động ý niệm.
Từ Vân Nhã và Từ Vân Kính ở trong Vạn Thế Tâm yêu kiều hừ một tiếng, nhưng cũng đồng ý cho hắn sử dụng Quang Hệ và Ám Hệ Tinh Lực của bản thân.
Đế Vương Kiếm bao phủ trong hai loại lực lượng hùng mạnh Thánh Cấp, Bạo Công Văn khảm nạm trên thân kiếm, sức mạnh nó đạt đã tới mức không thể bàn cãi.
Trần An Vĩ cúi người, dồn nén lực lượng vào bên trong Đế Vương Kiếm, không chút do dự trảm ra một đường kiếm ảnh nồng đậm Quang Ám Hệ Tinh Lực.
Hí!
Quang Ám Thiên Địa Thú đồng loạt hí vang, hai khỏa năng lượng từ miệng chúng cùng lúc bắn về phía trước, hòa quyện thành một dải năng lượng trắng đen hài hòa nhưng ẩn chứa sức mạnh vô cùng khủng khiếp.
Oành! Oành! Oành!!!
Không gian xung quanh những nơi nó đi qua đều bị chấn vỡ, những vết nứt liên tục xuất hiện và lan tràn khắp nơi.
Keng!
Quang Ám Kiếm Ảnh của Trần An Vĩ lúc này cũng lao tới, trực diện ngạnh kháng với thế công của Quang Ám Thiên Địa Thú.
Hí!
Lại một tiếng hí mãnh liệt vang lên, lần này là của Quang Thú.
Quang Thú có hình dạng là một con ngựa có cánh, trên đầu có một chiếc sừng giống kỳ lân trong thần thoại châu Âu, trên đỉnh đầu lơ lửng một vầng mặt trời hừng hực luôn cung cấp lực lượng cho nó.
Lúc này, vầng mặt trời trên đầu nó rực rở tỏa ra cửu thải quang mang, tạo ra một kết giới thắp sáng khắp căn phòng.
Ánh sáng của nó chiếu tới đâu, bóng tối bị xua tan tới đó.
Nhưng dĩ nhiên Quang Thú không thi triển kết giới này để bóp đồng loại nó, mà ngược lại, lợi dụng địa hình nhiều mỏm đá của căn phòng, ánh sáng của nó tạo ra rất nhiều bóng.
Hí!
Ám Thú thấy vậy liền hí vang một tiếng, Ám Hệ Tinh Lực nồng đậm hòa vào những cái bóng do Quang Thú tạo ra, chúng lần lượt hóa thành những phân thân của nó.
Mà bởi vì kết giới do Quang Thú tạo ra vẫn còn, những chiếc bóng vẫn tồn tại và liên tục tạo ra phân thân của Ám Thú, có thể nói là vô hạn.
Hí! Hí! Hí!!!
Đám Ám Thú phân thân vừa được tạo ra lập tức lao về phía Trần An Vĩ, một nửa bắn ra những quả cầu nồng đậm Ám Hệ Tinh Lực, một nửa dùng tốc độ như u linh của mình muốn ám sát hắn.
“Muốn chơi quần công à?” Trần An Vĩ nhếch miệng cười, Tử Thần Giới được gia cố bởi Huyễn Văn, Quỹ Tích Văn và thực lực của một Nhất Đẳng Tinh Giả Cảnh được phóng thích, biến một nửa căn phòng thành thế giới của tử thần.
Hí?
Nhận ra có một phương thế giới kì lạ đang liên tục xâm nhập kết giới mà mình thi triển, Quang Thú hí lên một tiếng thận trọng.
Ám Thú nghe vậy cũng không vội làm ra hành động, chỉ để đám phân thân của mình liên tục tấn công Trần An Vĩ.
Trần An Vĩ không quan tâm bọn chúng nghĩ gì, Tử Thần Giới thi triển, hàng loạt hư ảnh cốt binh tay cầm lưỡi hái lần lượt xuất hiện, chúng nó lần lượt lao vào phân thân của Ám Thú mà chiến đấu.
Quang Ám Thiên Địa Thú liên tục tạo ra phân thân Ám Thú thì Tử Thần Giới cũng liên tục tạo ra cốt binh, hai bên không ngừng lao vào nhau mà tự bạo, tạo ra một cảnh tượng vô cùng hỗn loạn.
“Tử Thần Phẫn Nộ!”
Nhân lúc Quang Ám Thiên Địa Thú bị phân tâm bởi tình cảnh đang diễn ra, hư ảnh Tử Thần khồng lồ không biết đã xuất hiện sau lưng chúng từ bao giờ, lưỡi hái sắc bén mãnh liệt trảm xuống.
Quang Thú hí lên một tiếng hoảng loạn, mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến nó chỉ kịp lao lên trước chắn cho Ám Thú.
Oành!
Ám Thú không kịp phản ứng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Quang Thú trúng đòn văng xa cả trăm thước.
Trần An Vĩ biết mình phải thuần phục hai con thú này nên dĩ nhiên một thức Tử Thần Phẫn Nộ đó chỉ có uy lực hai phần so với thông thường, mục đích chỉ để đánh gục chúng là chính.
Hiện ra bên cạnh Quang Thú đang suy yếu, hắn định giơ tay lập khế ước.
Gào!
Ám Thú gầm lên một tiếng, ngay lập tức đã xuất hiện chắn trước mặt Quang Thú, đôi mắt đỏ rực nồng đậm sát khí nhìn tên nam nhân trước mặt, như thể chỉ cần hắn tiến lên thêm một bước nó sẽ lập tức tấn công.
“Bình tĩnh đi!” Trần An Vĩ thu tay lại, nhẹ nhàng lên tiếng “Ta không có ý định làm hại các ngươi!”
Ám Thú vẫn nhìn hắn bằng đôi mắt đầy sát khí, hiển nhiên là không tin tưởng.
“Được rồi!” Trần An Vĩ lắc đầu, điều động Quang Minh và Hắc Ám Nguyên Lực bao phủ đôi tay, tiến gần đến Quang Ám Thiên Địa Thú.
Gào!
Ám Thú gầm lên một tiếng cảnh cáo, dù có phải chết nó cũng sẽ khiến cho tên nam nhân này ăn quả đắng.
“Thử đi!” Trần An Vĩ đưa Hắc Ám Nguyên Lực đến gần Ám Thú, tay còn lại đưa Quang Minh Nguyên Lực đến cho Quang Thú hấp thụ.
Ám Thú gầm gừ muốn ngăn cản, nhưng lại nhìn thấy Quang Thú sau khi hấp thụ lực lượng kì lạ kia thì lập tức bình phục thêm một chút, nhất thời ánh mắt trở nên ngờ vực.
Trần An Vĩ vẫn mỉm cười, Hắc Ám Nguyên Lực vẫn để nguyên tại vị trí, còn mình thì tiếp tục truyền Quang Minh Nguyên Lực, giúp Quang Thú hồi phục.
Ám Thú nhìn thấy đồng loại mình ngày càng hồi phục, cũng dần buông bỏ ngờ vực. Hơn nữa Hắc Ám Nguyên Lực ở trước mặt nó có sức hút rất lớn, nhất thời theo bản năng mà hấp thụ.
Hí…
Sau khi hấp thụ một chút Hắc Ám Nguyên Lực, vết thương trước đó của nó cũng bắt đầu hồi phục, Ám Thú hưng phấn hí lên một tiếng, không chút do dự hấp thụ hết phần còn lại.
Trần An Vĩ nhìn thấy tình cảnh này liền gọi ra Từ Vân Nhã và Từ Vân Kính, ra hiệu cho hai nữ thay mình chăm sóc cho Quang Ám Thiên Địa Thú, còn bản thân thì tiến lại gần cái hồ ở trung tâm.
Có lẽ do Từ Vân Nhã và Từ Vân Kính vốn là Quang Ám Thuộc Tính, trên tay lại đang sở hữu hai loại lực lượng của hắn, nên thái độ của Quang Ám Thiên Địa Thú đối với các nàng cũng không còn quá mức đề phòng.
Trần An Vĩ khẽ cười, sớm biết vậy hắn gọi các nàng ra từ đầu thì có khi đã sớm hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Cảm thấy hiện tại để các nàng và Quang Ám Thiên Địa Thú bên trong Tử Thần Giới không có gì đáng lo ngại, hắn liền nhảy xuống hồ nước, muốn tìm ra bí mật bên dưới.
Oành!
Vừa mới nhảy xuống hồ nước, y phục của hắn đã lập tức bị trấn vỡ bởi áp lực cường đại của nó.
Trần An Vĩ ánh mắt lấp lóe, bởi vì hắn có thể cảm nhận được nhục thân của mình đang được rèn giũa, tuy không nhiều nhưng đấy mới chỉ là khởi đầu.
Trong lúc lặn theo phương hướng mà Vạn Thế Tâm liên tục rung động, hắn cũng không bỏ lỡ cơ hội hấp thụ lực lượng của Quang Ám Tuyền Đàm.
Có thể nói vừa luyện thể vừa tu nguyên, nhất tiễn song điểu a!
Mà quả thực là như vậy, Quang Minh và Hắc Ám Nguyên Lực của hắn càng lúc càng trở nên mạnh mẽ.
Cảm giác được áp lực càng lúc càng tăng cao, Trần An Vĩ càng thêm kinh hỉ, bởi vì hắn biết mình không chỉ đi đúng phương hướng mà còn có được cơ hội luyện thể và tu luyện hai loại lực lượng cuối cùng, từ đó đột phá Tinh Giả Cảnh.
Không biết đã qua bao nhiêu thời gian, một thứ ánh sáng huyền ảo xen lẫn kì bí đột nhiên chiếu rọi vào người hắn.
Khí tức của thứ đó vô cùng mạnh mẽ khiến Vạn Thế Tâm xém chút không nhịn được mà lao ra hấp thụ nó.
Đó là một khỏa tinh thể có hình dáng hoàn hảo, tròn trịa như một viên ngọc được mài giũa tỉ mỉ, mang màu sắc đen trắng đan xen một cách hài hòa..
Hai màu đen trắng trên quả cầu không phân chia rạch ròi mà hòa quyện vào nhau một cách uyển chuyển. Đôi chỗ, màu đen chiếm ưu thế, tạo nên những mảng tối sâu thẳm. Ở những nơi khác, màu trắng lại nổi bật, lấp lánh như những vì sao trên bầu trời đêm.
Dựa theo phản ứng của Vạn Thế Tâm và khí tức mạnh mẽ của nó, Trần An Vĩ liền biết, Quang Ám Tuyền Đàm thực chất chỉ là môi trường do viên ngọc này tạo ra.
“Đúng vậy!” Ảnh Nhi hiện ra bên cạnh hắn, vui vẻ lên tiếng “Đây mới chính là Quang Ám Tuyền Đàm thực sự! Hay đúng hơn, tên của nó là…”
“Quang Ám Chi Tinh!”